Thời kỳ hạn hán
14
1 Lời của CHÚA phán cùng Giê-rê-mi về nạn hạn hán:
2 “Dân Giu-đa than khóc như có ai chết,
các thành phố nó buồn thảm.
Chúng đau buồn về xứ sở mình.
Có tiếng khóc than từ Giê-ru-sa-lem lên đến Thượng Đế.
3 Những kẻ quyền quí sai các tôi tớ mình đi tìm nước.
Chúng đi đến các giếng,
nhưng không tìm ra nước.
Nên chúng xách bình không đi về.
Chúng cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng, trùm đầu lại để che dấu.
4 Không ai cày bừa đất đai để trồng trọt*.
Đất khô cằn và nứt nẻ,
vì không có mưa trong xứ.
Nông gia buồn bực lo lắng,
nên trùm đầu để che dấu.
5 Thật vậy, đến nỗi nai cái trong đồng,
cũng phải bỏ nai con lại cho chết,
vì không có cỏ cho nó ăn.
6 Các con lừa hoang đứng trên các đồi trọc
đánh hơi gió như chó rừng.
Nhưng mắt chúng bị mù lòa
vì không có thức ăn.”
7 Chúng tôi biết vì tội lỗi mình
mà chúng tôi phải chịu khổ sở.
Lạy CHÚA, xin hãy vì danh tốt Ngài mà cứu giúp chúng tôi.
Bao lần chúng tôi đã lìa bỏ Ngài;
chúng tôi đã phạm tội cùng Ngài.
8 Lạy Thượng Đế, là nguồn Hi vọng của Ít-ra-en,
Ngài đã giải cứu Ít-ra-en trong những lúc khốn khó.
Tại sao Ngài làm như khách lạ trong xứ,
hay như lữ khách qua đêm?
9 Tại sao Ngài như kẻ bị tấn công bất thần,
như chiến sĩ chẳng giải cứu được ai?
Nhưng lạy CHÚA, Ngài ở giữa chúng tôi,
chúng tôi được gọi bằng danh Ngài
xin đừng để chúng tôi tuyệt vọng!
10 CHÚA phán như sau về dân Giu-đa:
“Chúng muốn lìa xa ta; không ngần ngại lìa bỏ ta. Nên bây giờ CHÚA sẽ không chấp nhận chúng nó nữa. Ngài sẽ nhớ lại điều ác chúng làm và sẽ trừng phạt chúng vì tội lỗi chúng.”
11 Rồi CHÚA phán, “Chớ cầu những điều lành đến cho dân Giu-đa.
12 Dù cho chúng cữ ăn, ta sẽ không thèm nghe lời cầu nguyện của chúng. Dù cho chúng dâng của lễ thiêu và của lễ chay cho ta, ta cũng không chấp nhận chúng. Ngược lại, ta sẽ tiêu diệt dân Giu-đa bằng chiến tranh, đói kém, và dịch lệ.”
13 Tôi thưa, “Ôi, lạy Chúa là Thượng Đế, các nhà tiên tri vẫn trấn an dân chúng rằng, ‘Các ngươi sẽ không bị khốn khổ do gươm giáo của quân thù hay đói kém đâu. Ta là CHÚA sẽ ban hoà bình cho các ngươi trong xứ nầy.’”
14 Nhưng CHÚA phán cùng tôi, “Bọn tiên tri đó đang nhân danh ta mà nói tiên tri dối. Ta không sai, chỉ định hay phán cùng chúng. Chúng nói tiên tri theo những sự hiện thấy giả, sự thờ hình tượng, những trò ma thuật nhảm nhí, và ý tưởng ngông cuồng của chúng nó.
15 Cho nên ta phán như sau về những nhà tiên tri nói tiên tri trong danh ta. Ta không hề sai chúng nó. Chúng bảo, ‘Sẽ không có kẻ thù nào dùng gươm tấn công chúng ta. Sẽ không có đói kém trong xứ.’ Cho nên chính chúng nó sẽ chết đói và ngã dưới lưỡi gươm quân thù.
16 Còn những kẻ được họ nói tiên tri sẽ bị ném trong các đường phố Giê-ru-sa-lem. Chúng sẽ chết vì đói và vì lưỡi gươm quân thù. Sẽ không có ai chôn chúng, vợ, con trai hay con gái chúng. Ta sẽ trừng phạt chúng.
17 Hỡi Giê-rê-mi, hãy loan báo điều nầy cho Giu-đa:
‘Mắt tôi sẽ đẫm lệ đêm ngày không ngưng.
Tôi sẽ than khóc cho dân chúng yêu dấu của tôi†.
Vì dân tôi đã lãnh một vố nặng nề,
bị thương trầm trọng.
18 Nếu tôi đi vào vùng quê,
tôi thấy người ta bị gươm giết.
Còn nếu đi vào thành,
tôi thấy bệnh tật tràn lan,
vì dân chúng không có thức ăn.
Cả thầy tế lễ lẫn các nhà tiên tri
đều bị bắt đày sang xứ khác.’”
19 Lạy CHÚA, Ngài đã hoàn toàn từ bỏ dân Giu-đa sao?
Ngài ghét Giê-ru-sa-lem sao?
Sao Ngài làm chúng tôi thương tổn quá mức
đến nỗi không bình phục được?
Chúng tôi mong hoà bình,
mà chẳng thấy có gì tốt đến.
Chúng tôi trông mong thời gian chữa trị,
mà chỉ thấy kinh hoàng.
20 Lạy CHÚA, chúng tôi nhìn nhận mình gian ác,
tổ tiên chúng tôi làm điều quấy.
Chúng tôi đã phạm tội cùng Ngài.
21 Vì chính mình Ngài, xin Ngài chớ ghét chúng tôi.
Xin đừng cất danh dự Ngài khỏi ngôi vinh hiển Ngài.
Xin nhớ lại giao ước Ngài lập với chúng tôi,
đừng phá giao ước ấy.
22 Các thần tượng ngoại quốc có quyền ban mưa xuống không?
Bầu trời tự nó có quyền đổ mưa rào xuống không?
Lạy CHÚA, không! Chỉ một mình Ngài
làm được điều đó thôi.
Ngài là niềm hi vọng duy nhất của chúng tôi,
vì chính Ngài là Đấng làm những điều đó.