Tấm lòng tội lỗi của Giu-đa
17
1 “Tội lỗi của Giu-đa được ghi bằng bút sắt.
Tội lỗi chúng được khắc vào đá
tức tấm lòng của chúng.
Tội lỗi chúng được tạc vào các sừng
bàn thờ* của chúng.
2 Bất cứ lúc nào con cái chúng
cũng nhớ các bàn thờ cùng các thần tượng chúng,
và các tượng A-sê-ra bên cạnh các cây xanh trên các đồi cao.
3 Chúng nhớ những điều ấy
trên các núi trong đồng trống.
Dân Giu-đa có nhiều châu báu.
Nhưng ta sẽ trao những châu báu ấy vào tay người khác.
Chúng sẽ phá hủy những nơi cao
trong xứ các ngươi,
vì các ngươi đã phạm tội bằng cách
thờ phụng ở những nơi đó.
4 Các ngươi sẽ mất xứ mà ta ban cho các ngươi,
đó là do lỗi các ngươi.
Ta sẽ để cho kẻ thù bắt các ngươi làm tôi mọi
đày các ngươi đến xứ mình chưa hề biết.
Vì các ngươi đã chọc ta giận như lửa hừng,
sẽ cháy mãi không thôi.”
Tin cậy người hay tin cậy Thượng Đế
5 CHÚA phán như sau:
“Ai tin cậy loài người thì bị nguyền rủa,
ai trông cậy vào sức mạnh con người,
tức lòng dạ xa rời CHÚA.
6 Chúng giống như bụi gai trong sa mạc
mọc ở nơi đất hoang vu, nơi khô khan cằn cỗi.
Chúng không bao giờ biết
những ơn lành từ Thượng Đế.
7 Nhưng ai tin cậy CHÚA sẽ được phước.
Ngài sẽ chứng tỏ cho người đó thấy rằng Ngài là Đấng đáng tin cậy.
8 Người đó sẽ lớn mạnh,
như cây trồng gần dòng nước,
đâm rễ mọc bên cạnh suối.
Dù cho trời nóng nực cũng không sao;
lá nó vẫn xanh tươi.
Nó không lo năm hạn hán không mưa;
luôn luôn ra trái.
9 Lòng con người ác độc hơn mọi thứ, không chữa trị được.
Không ai hiểu được.
10 Nhưng ta, Thượng Đế, nhìn vào trong lòng mỗi người,
thử nghiệm tâm tư.
Để quyết định cho họ điều họ đáng lãnh;
cấp cho họ phần thưởng phạt tương xứng.”
11 Như chim ấp trứng mình không đẻ,
kẻ làm giàu nhờ lường gạt cũng vậy.
Khi xong nửa đời người, chúng sẽ mất hết của cải.
Rồi đến cuối đời, chúng sẽ thấy rõ mình dại dột.
12 Từ ban đầu, đền thờ chúng ta được tôn trọng
như ngôi vinh hiển của Thượng Đế.
13 Lạy CHÚA, nguồn hi vọng của Ít-ra-en,
những kẻ lìa bỏ Ngài sẽ bị xấu hổ.
Còn những ai xa lìa CHÚA
sẽ giống như tên viết trên cát†,
vì chúng đã lìa bỏ CHÚA, suối nước hằng sống.
Lời phàn nàn thứ ba của Giê-rê-mi
14 Lạy CHÚA, xin chữa cho tôi thì tôi sẽ được lành.
Xin cứu tôi thì tôi sẽ được giải cứu thật.
Vì Ngài là Đấng tôi ca ngợi.
15 Ngài phải biết rằng dân Giu-đa cứ theo hỏi tôi,
“Lời của CHÚA đâu?
Để xem lời phán đó có thành sự thật không!”
16 Lạy CHÚA, tôi không trốn tránh
trách nhiệm chăn bầy‡ CHÚA giao.
Tôi không muốn thấy ngày kinh khủng đó đến.
Ngài biết hết mọi điều tôi nói;
Ngài thấy mọi điều xảy ra.
17 Xin đừng làm tôi kinh hoàng.
Tôi chạy đến Ngài tìm chỗ trú ẩn lúc khốn đốn.
18 Xin hãy khiến những kẻ hại tôi bị xấu hổ,
nhưng xin đừng mang xấu hổ đến cho tôi.
Xin khiến chúng bị kinh hoàng,
nhưng đừng để tôi bị khủng hoảng.
Xin mang ngày thảm họa đến trên kẻ thù tôi.
Xin hãy tiêu diệt chúng, và diệt tận gốc.
Hãy giữ ngày Sa-bát ra thánh
19 CHÚA phán cùng tôi như sau: “Hãy đến đứng nơi Cổng Dân Chúng§ của thành Giê-ru-sa-lem nơi các vua Giu-đa hay ra vào. Rồi đi đến tất cả các cổng khác của Giê-ru-sa-lem.
20 Bảo họ như sau: ‘Hỡi các vua Giu-đa, hỡi tất cả dân Giu-đa và những người sống trong Giê-ru-sa-lem đi qua các cổng nầy để vào thành, hãy nghe lời CHÚA phán.
21 CHÚA phán như sau: Hãy cẩn thận đừng mang đồ gì trong ngày Sa-bát hay mang qua các cổng của Giê-ru-sa-lem.
22 Đừng mang vật gì ra khỏi nhà các ngươi cũng đừng làm việc ngày đó nhưng hãy giữ ngày Sa-bát ra thánh như ta đã truyền dặn tổ tiên các ngươi.
23 Nhưng tổ tiên các ngươi không nghe cũng không để ý đến ta. Chúng rất ương ngạnh và không vâng lời. Ta trừng phạt chúng nhưng không kết quả.
24 Nhưng các ngươi hãy cẩn thận vâng lời ta, CHÚA phán vậy. Các ngươi không nên mang đồ gì qua cổng thành Giê-ru-sa-lem trong ngày Sa-bát, mà hãy giữ ngày Sa-bát ra thánh và đừng làm việc gì hết trong ngày đó.
25 Nếu các ngươi vâng theo mệnh lệnh nầy thì các vua ngồi trên ngôi Đa-vít sẽ cùng các quần thần đi qua các cổng thành Giê-ru-sa-lem. Họ sẽ đi qua, cỡi quân xa và cỡi ngựa cùng với dân cư Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. Còn thành Giê-ru-sa-lem sẽ có dân cư sống ở đó mãi mãi.
26 Từ các làng quanh đó dân chúng đổ về Giê-ru-sa-lem, từ các thị trấn trong Giu-đa, xứ Bên-gia-min**, từ các vùng đồi phía Tây, từ vùng núi và từ miền Nam Giu-đa. Mọi người sẽ mang đến đền thờ CHÚA các của lễ thiêu, các sinh tế, của lễ chay, trầm hương, và các của lễ cảm tạ cho Thượng Đế.
27 Nhưng các ngươi phải vâng lời ta và giữ ngày Sa-bát ra thánh. Các ngươi không được mang đồ gì vào Giê-ru-sa-lem trong ngày Sa-bát. Nếu các ngươi không vâng lời ta, ta sẽ khơi lửa nơi cửa thành Giê-ru-sa-lem và đốt cháy cho đến khi thiêu rụi các tháp kiên cố nhất. Sẽ không ai dập tắt nổi.’”
* 17:1: sừng bàn thờ Các góc của bàn thờ có hình giống cái sừng. Huyết của các con sinh tế được bôi trên các sừng ấy. Giê-rê-mi có lẽ ám chỉ rằng tội lỗi của dân chúng khiến cho các bàn thờ không còn xứng đáng để dâng sinh tế nữa.
† 17:13: tên viết trên cát Nghĩa là “ngắn ngủi, không lâu.” Câu nầy có thể nghĩa là tên của người được viết trong danh sách những người sắp chết, hoặc đời sống người ấy sắp chấm dứt như chữ viết trên cát bị nước xóa đi.
‡ 17:16: chăn bầy Dân Chúa đôi khi được ví như “chiên,” và người chăm sóc chiên được gọi là “người chăn bầy.”
§ 17:19: Cổng Dân Chúng Đây có thể là một trong những cổng đi vào thành Giê-ru-sa-lem hoặc một trong những cổng phía Nam đi vào đền thờ mà những người không phải thầy tế lễ dùng để vào.
** 17:26: xứ Bên-gia-min Xứ Bên-gia-min nằm về phía Bắc của xứ Giu-đa.